Theo tin tức từ cơ quan vũ trụ của Nga thì vào ngày 24/11, đã phóng thành công tên lửa Soyuz của Nga lên trạm vũ trụ quốc tế. Nơi khởi hành có chuyến bay này là ở miền Nam của Kazakhstan. Quá trình vận chuyển mang theo module ghép nối Nauka nặng 5 tấn. Theo dự đoán của các chuyên gia thì chuyến đi này sẽ kéo dài trong vòng 2 ngày. Chắc chắn trong tương lai tên lửa này sẽ có thể mang theo nhiều vật dụng hơn nữa cho các phi hành gia. Để có thêm kiến thức hữu ích về tên lửa này, các bạn có thể tham khảo thêm nhé.
Mục Lục
Tên lửa Soyuz mang “bến đỗ” tàu vũ trụ của Nga lên ISS
Theo Cơ quan Vũ trụ Nga Roscosmos, vụ phóng diễn ra vào lúc 20h06 ngày 24/11; theo giờ Hà Nội từ sân bay vũ trụ Baikonur ở Kazakhstan. Prichal – có nghĩa “bến tàu” trong tiếng Nga; là phần bổ sung lâu dài thứ hai cho phân đoạn quỹ đạo Nga trên ISS trong năm nay; sau sự xuất hiện của module phòng thí nghiệm đa năng Nauka.
Hành trình của module mới sẽ kéo dài hai ngày và dự kiến cập bến ISS vào lúc 22h26 ngày 26/11 theo giờ Hà Nội; khi đó nó sẽ tự động ghép nối module Nauka. Prichal nặng 5 tấn, rộng 14m3 và có tổng cộng 6 cổng ghép nối. Do một cổng gắn với Nauka, nó có thể chứa tối đa 5 tàu vũ trụ cùng lúc. Trong chuyến bay này, module còn mang theo nhiều loại hàng hóa lên ISS; bao gồm dụng cụ khoa học, thức ăn và đồ dùng cá nhân cho phi hành gia.
Trạm Vũ trụ Quốc tế sẽ “nghỉ hưu” sau năm 2024; mặc dù NASA cho biết nó vẫn có thể hoạt động cho đến ít nhất là năm 2028. Cơ quan Vũ trụ Nga cũng đang lên kế hoạch xây dựng một trạm quỹ đạo của riêng mình. Được đưa vào hoạt động từ năm 1998 với sự tham gia của Nga, Mỹ, Canada, Nhật Bản và Cơ quan Vũ trụ Châu Âu; ISS là một trong những dự án hợp tác quốc tế lớn nhất; trong lĩnh vực khoa học và kỹ thuật.
Ngược dòng lịch sử
Tên lửa Soyuz (Союз – Liên hợp) là tên lửa tầm trung của Liên Xô – Nga; dùng để đưa các vệ tinh nhân tạo và tàu vũ trụ lên không gian. Dòng Soyuz – loại tên lửa duy nhất của Nga được sử dụng; để đưa rất nhiều phi hành gia và khách du lịch thuộc nhiều quốc tịch khác nhau; lên vũ trụ có là tiền thân là tên lửa R-7 – tên lửa đạn đạo xuyên lục địa đầu tiên trên thế giới; do Liên Xô chế tạo. Hiện tại, thiết bị phóng này là phương tiện để Nga đưa các tàu chở người Soyuz; và tàu không người lái Tiến bộ lên Trạm Vũ trụ Quốc tế.
Vào thập niên 50 của thế kỷ trước; dưới sự lãnh đạo của viện sỹ Sergey Korolev – người đứng đầu cục thiết kế OKB-1 (hiện là RKK Energia); R-7 đã được thiết kế và chế tạo. Khi đầu đạn hạt nhân trở nên nhỏ và nhẹ hơn; R-7 nhanh chóng bị thay thế bởi các loại tên lửa khác; nhưng nó là nền tảng của nhiều loại thiết bị phóng khác nhau của Liên Xô trước đây và Nga hiện nay; mà nổi tiếng nhất là tên lửa đẩy Soyuz. Chính loại tên lửa này đã mang Sputnik – vệ tinh nhân tạo đầu tiên của loài người lên không gian vào ngày 4/10/1957.
Kết cấu của tên lửa Soyuz
Tên lửa Soyuz có ba tầng, tầng thứ nhất và tầng thứ hai tương tự như của tên lửa hai tầng R-7. Cả ba tầng đều sử dụng nhiên liệu là dầu lửa và chất ôxi hóa là ôxi lỏng (Riêng loại Soyuz-U2 sử dụng Sintin – một loại dầu lửa tổng hợp). Các động cơ dùng trong tên lửa Soyuz được thiết kế bởi NPO Energomash. Ngoài 3 tầng này còn có thể có thêm một tầng thứ tư được lắp thêm vào phía trên tầng thứ ba; để tăng sức mang trọng tải cho tên lửa Soyuz, gồm hai kiểu có tên gọi là Ikar và Fregat; đều sử dụng nhiên liệu là UDMH và chất ôxi hóa là N2O4.